
5
There was a man, a lonely man
Who lost his love through his indifference
A heart that cared, that went unchecked
Until it died within his silence
And solitaire's the only game in town
And every road that takes him, takes him down
And by himself, it's easy to pretend
He'll never love again
And keeping to himself he plays the game
Without her love it always ends the same
While life goes on around him everywhere
He's playing solitaire
A little hope goes up in smoke
Just how it goes, goes without saying
There was a man, a lonely man
Who would command the hand he's playing
And solitaire's the only game in town
And every road that takes him, takes him down
And by himself, it's easy to pretend
He'll never love again
And keeping to himself he plays the game
Without her love it always ends the same
While life goes on around him everywhere
He's playing solitaire
A little hope goes up in smoke
Just how it goes, goes without saying
And solitaire's the only game in town
And every road that takes him, takes him down
And by himself, it's easy to pretend
He'll never love again
And keeping to himself he plays the game
Without her love it always ends the same
While life goes on around him everywhere
He's playing solitaire
Hát Theo Lời Việt
Hát theo lời Việt là phiên bản lời bài hát gốc được viết lại bằng tiếng Việt, phù hợp với giai điệu và ý nghĩa ban đầu của bài hát. Các thành viên trong cộng đồng Fan Westlife tại Việt Nam đã viết lại lời Việt để có thể hát theo nhạc gốc mà vẫn giữ được ý nghĩa của bài hát.
Chuyện cũ ngày xưa, rằng có ông già
Cuộc sống cút côi, chẳng người nào tới chăm nom
Trầm uất buồn đau, chìm đắm u sầu,
Nặng trĩu ưu tư, mình ông giữ âm thầm…
Để nỗi cô đơn khôn nguôi đêm đêm ùa về
Gặm nhấm con tim, chất chứa như sóng dạt bờ
Đường về heo may lạnh căm căm không bóng ai
Lặng thầm ông bước chênh vênh…
Và tháng năm trôi qua đi đơn côi một mình
Chẳng có ai lo cho ông bao nhiêu ngày dài
Cuộc đời lặng trôi xung quanh như lãng quên
Rằng còn ông lão cô đơn…
Một chút niềm tin, một chút hy vọng
Giờ cũng vỡ tan, tựa mong manh khói bay…
Phải đó là tôi, độc đoán, cô quạnh?
Chẳng biết lắng nghe, chẳng quan tâm đến ai
Và nỗi cô đơn dâng lên trong tim ngập tràn
Chỉ có mây đen âm u giăng kín đường về
Để rồi con tim tự suy tư bao dối gian
Rằng đơn côi sẽ qua đi...
Mà chính tay tôi đang ôm cô đơn vào mình
Chẳng biết nâng niu yêu thương khi chưa muộn màng
Cuộc đời bàng quan không ai quan tâm đến ai
Chỉ riêng tôi với ăn năn…
Để mất niềm tin, để mất hy vọng
Hạnh phúc đánh rơi, giờ khao khát kiếm tìm…
Ngồi lắng nghe khi đêm sang cô đơn ùa về
Gặm nhấm con tim nhức nhối trong tiếng thở dài
Đường dài heo may lạnh căm căm không bóng ai
Một mình tôi bước chênh vênh…
Nhìn tháng năm trôi đi qua tôi không điểm dừng
Nằm đếm canh khuya như vô tận trong bóng đêm
Nhạt nhòa mờ trăng sao, nghe sương sớm rơi
Mình tôi thôi với cô độc…
Lời Việt được viết bởi Staind từ diễn đàn westlifevn.net