NHÌN LẠI MỘT CHẶNG ĐƯỜNG - mandy.vu

Một ngày nghỉ ngơi. Lượn vòng quanh youtube... Gì đây nhỉ? Safe... New single! Nhấn play ngay lập tức... Vẫn là giai điệu pop ballad quen thuộc. Ta nhận ra ngay: đây là giọng Shane, kia là giọng Mark, ẩn trong đấy là tiếng bè của Kian, Nicky. Lại đến đợt ra album mới rồi đây! Vui!

 NHÌN LẠI MỘT CHẶNG ĐƯỜNG :)

Tác giả: mandy.vu

Thứ 7! Một ngày nghỉ ngơi. Lượn vòng quanh youtube... Gì đây nhỉ? Safe... New single! Nhấn play ngay lập tức... Vẫn là giai điệu pop ballad quen thuộc. Ta nhận ra ngay: đây là giọng Shane, kia là giọng Mark, ẩn trong đấy là tiếng bè của Kian, Nicky. Lại đến đợt ra album mới rồi đây! Vui!

Hè năm lớp 5

-      Nghe thử Seasons In The Sun đi con! Hay không kém Abba đâu. Bài số 11 đó.

-      Ờm hớ…

Đấy là lần đầu tiên ta biết đến Westlife.  Từ "Westlife"  khi ấy đối với ta còn quá xa lạ và bài hát Seasons In The Sun ấy vẫn chưa gây được ấn tượng gì mạnh mẽ cho lắm. Cho đến một ngày, vẫn là cái VCD ấy, nhưng ta không nghe Proud Of You như thường lệ nữa mà để chế độ play tự động. 1, 2 rồi 3... Đến bài thứ 4. Ngay từ câu hát đầu tiên "Just a smile and the rain is gone" , ta đã ngồi bật dậy, dán mắt vào màn hình.  Một cảm giác rất lạ. Như là sét đánh ngang tai. Như là vừa mở được cánh cửa trong tâm hồn ta mà bấy lâu nay bị khóa chặt. Lần đầu tiên ta lặng người nghe nhạc mà không để ý gì đến xung quanh. Rồi tiếp đến là My Love, Soledad... Ta thực sự yêu Westlife từ dạo ấy.

Thoắt cái mà đã lớp 10. Đã năm năm ta yêu Westlife. Năm năm sống với nhạc của Westlife. Không ngờ là Westlife lại có sức ảnh hưởng lớn đến ta như vậy. Bởi đối với một đứa "cả thèm chóng chán" như ta, thì việc thần tượng hay thích một người trong khoảng gần một năm đã là "chuyện la có thật", huống chi đây là gần năm năm. Nghe nhạc Westlife ta có một cảm xúc khó tả. Vừa thôi thúc, mạnh mẽ đến nao lòng, nhưng cũng thật nhẹ nhàng, thanh thản và bình yên đến lạ lùng. Ta như bị mê hoặc bởi hình ảnh các anh đứng trên vách núi mà hát hết mình trong MV My Love. Ta buồn vu vơ khi nghe Miss You hay Fool Again. Ta chợt xao xuyến khi câu hát "I'm too shy to ask, I'm too proud to lose" cất lên, như tìm thấy chính mình trong Obivous. Ta ấm lòng với You Raise Me Up, cũng như cười vô tư với When You're Looking Like That, Bop Bop Baby, Uptown Girl... Ta ngất ngây trước một MV tuyệt đẹp cùng với lời ca vô cùng ý nghĩa của Flying Without Wings. Cảm giác hệt như đang bay mà không cần cánh :). Câu hát "This love is unbreakable" ngân vang, ta cảm nhận về một tình cảm không gì có thể phá vỡ được và một sức mạnh vô biên với Us Against The World...

Khi xưa, ta thích Westlife chỉ với lý do rằng đẹp trai, hát hay. Giờ đây không còn đơn giản như thế nữa. Westlife đối với ta sâu sắc, ý nghĩa hơn rất nhiều. Ta có thể kể ra hàng trăm lý do vì sao ta yêu Westlife, và hiển nhiên, cũng dễ dàng đưa ra hàng tá những khuyết điểm của Westlife, về những điều ta không thích ở Shane, Mark, Kian hay Nicky. Khi xưa nghe nhạc Westlife, ta khen bài ấy hay mà chả giải thích được tại sao, ta ngân nga suốt ngày "We had joy we had fun..." mà đôi khi cũng chả hiểu ý nghĩa. Giờ đây, ta đã biết vì sao bài đấy hay, biết được bài nào phù hợp và phản ánh đúng tâm trạng của ta và đã có thể rươm rướm nước mắt trước những bản tình ca buồn :)

Westlife - với Shane, Mark, Kian, Nicky. Bốn con người bên cạnh nhau đến nay đã được 12 năm. Bốn giọng hát làm ta mê hoặc suốt mà không sao dứt ra được. Bốn anh chàng gắn bó với ta từ lúc ta còn là một đứa con nít. Luôn ở bên ta mỗi khi ta lạc lõng hay mất phương hướng. Luôn làm ta cảm thấy khá hơn rất nhiều. Dẫu cho lắm lúc ta có thể thích nhiều người khác, nhưng tất cả chỉ như một cuộc dạo chơi. Và Westlife vẫn mãi là "nhà", là chốn bình yên mà ta tìm về. Còn gì hạnh phúc cho bằng khi được về nhà, về với tổ ấm của mình chứ? :)

Tình cảm ta dành cho Westlife không chỉ đơn thuần là fan dành cho thần tượng. Westlife đối với ta không phải chỉ là một boyband mà còn là một điều gì đó thiêng liêng, ý nghĩa hơn rất rất nhiều, nhiều đến mức ta chẳng thể diễn giải tình cảm ấy thành lời. Ta chẳng điên loạn mấy để được cộp mác là fan Westlife cuồng, ta còn quá nông cạn, chưa đủ sâu sắc để được xem là fan chân chính, và con số năm năm có lẽ cũng chưa đủ để ta được xem là fan trung thành. Ta là fan, chỉ đơn giản là fan. Nhưng ta có thể ngẩng cao mặt mà hét lên với mọi người: Ta yêu Westlife! Yêu tha thiết! Ta tự hào về những gì Westlife đã làm được, ta hãnh diện rằng mình là một V-Westlifer :)

*No words can describe my love for you. You guys just simply amazing! Thanks for healing my soul and thanks for everything :). No matter what, Westlife are UNBREAKABLE. You're my everlasting love. Forever and always :)* xx

30/10/2010

Mandy

Vietnamese Westlife Fan Community

Đăng nhận xét